Trên cánh đồng hoa anh đào rực rỡ, cô gái xinh đẹp Lạc Nhan bước khẽ giữa những cành hoa hồng mơn man. Trong lòng cô bao nỗi lo sợ trước việc phải ký một "Khế Ước Ái Phi" với Vương Tử - người mà cô nghe đồn là lãnh chúa tàn nhẫn nhất xứ Đại Quốc.
Đêm hôm ấy, ánh trăng thanh khiết chiếu sáng khắp cung điện. Vương Tử đứng dưới bầu trời đầy sao, ánh mắt lạnh lùng nhưng ẩn chứa một ái tình không thể hiểu nổi. "Lạc Nhan, em đến rồi." Tiếng Vương Tử vang lên, như ngọn lửa nóng bỏng đốt cháy lòng cô gái trẻ.
Khi hai con người đối diện nhau, bí mật đằng sau "Khế Ước Ái Phi" dần hé lộ. Cô gái yếu đuối Lạc Nhan không ngờ rằng bản thân mình thật sự là "Ái Phi" mà Vương Tử hằng khát khao. Trong lồng ngực cô, tim đập loạn nhịp, ý chí chiến đấu giữa yêu và hận, hi vọng và tuyệt vọng.
Vương Tử thoáng lộ vẻ lo lắng, như một người phàm bình thường, anh gần gũi nâng cằm cô lên và thì thầm: "Hãy tin vào tình yêu, Lạc Nhan. Dẫu đường đi có gập ghềnh đến đâu, ta sẽ vượt qua mọi khó khăn bên nhau." Liệu "Khế Ước Ái Phi" này sẽ đưa họ đến kết cục nào, khi tình yêu và trách nhiệm giao đấu giữa hai tâm hồn đầy trắc trở?