Trên cánh đồng hoang vu, ánh nắng mặt trời nhuốm màu vàng ươm, những cánh hoa rơi lả tả khắp nơi, tạo nên bức tranh u buồn giữa không gian rộng lớn. Trong cơn gió nhè nhẹ, một cô gái trẻ tóc hồng dài đến tận đôi gót, với đôi mắt xanh biếc lạnh lùng đầy ánh sáng, đứng giữa trời đất như nàng tiên giữa thế giới nhân gian.
Cô gái đặt áo choàng thiên địa lên vai, từ trên bầu trời cao vụt nhau xuống, một tia sáng rực rỡ chảy xuống cánh đồng. Mọi vật xung quanh đều rung chuyển, gió đổi chiều, như đất đá, cây cỏ, gió mây, hóa thành một vũ trụ tươi đẹp và rực rỡ. Gió cuốn tóc cô gái tung bay, làn sương mỏng phủ trắng đi mỗi bước chân, như hoa sen nở rộ dưới ánh trăng. Một đòn kiếm bạch lôi từ trong bóng tối vụt sáng, cô gái giơ lên, ngón tay nhẹ vuốt qua lưỡi kiếm, vẻ mặt chầm chậm hiện lên một nụ cười tỏa nắng.
"Thần kiếm nổi gió, phong ấn bát cương, hắc hiệp hứa bắt gió!"
Tiếng kêu reo của cô gái vang lên, mỗi lời tiếng như một điệu nhảy của sức mạnh, như một phong thần múa vũ của định mệnh. Cô gái, linh hồn của trời đất, nữ thần của cuộc chiến, đã bước vào trận chiến sinh tử với quyết tâm không gì có thể ngăn cản.