Trên mái hiên của trường Amethyst đánh rơi một đêm dày đặc mưa phùn, Thảo ngồi bên cạnh cửa sổ phòng ôn tập. Múa với những dòng nhạc bất tận trong đầu, cô gái cầm cây violon cùng tâm trạng ly kỳ nơi lòng. Yến, người bạn học lớp piano, đột ngột xuất hiện và nhấn mạnh rằng sự "khoái trá" trong trình diễn của cô chính là điều quyến rũ hơn hẳn tiếng nhạc bên ngoài. "Seize the opportunity," Yến thì thầm, tay vung tay mời, cây violon kia đã đổi chủ, và dường như cả hai cùng hiểu ra điều gì, cùng nhau nhất bộ 'perfect harmony'. Sự ngọt ngào trở thành 'tình yêu không lời', từ tiếng cầm trong vắt, từ những sợi dây chạm nhau, tạo nên tình một lòng mến mãi.
Truyện tình đan xen giữa âm nhạc, tình bạn và tình yêu chớm nở dần đan xen, khiến độ phức tạp trong họ như một bản giao điệu không lời vô tận, khiến người đọc không thể rời mắt.