Trên đỉnh núi Hoành Nguyên, hai chiến binh xuất sắc nhất vốn là đối thủ không đội trời chung, đều mang trong mình quá khứ đầy máu và oan khuất. Trong một trận chiến gay cấn, họ đều đã đạt tới đỉnh cao của sức mạnh. Trái tim của họ, từng nhịp đập đều dồn lực vào những đòn đánh, tạo nên âm nhạc kì vĩ của cuộc đối đầu.
Hội tụ ở trung tâm của màn đêm đen, vì tình yêu, vì oan khuất, vì lòng thù hận, họ không thể tránh khỏi cuộc chiến với nhau. Ánh đèn lửa rực sáng, từng cú đánh rách xé không gian, nhấn chìm bầu không khí vào cảm giác tê dại trong từng cơn gió.
Khi vị chiến thần lồi lõm trước mắt, những tâm trạng phức tạp trong họ dần hiện rõ. Không chỉ đơn giản là cuộc chiến giữa hai đối thủ, mà còn là cuộc đấu tranh với chính bản thân, với quá khứ đầy gai góc. Vũ khí trong tay họ chứa đựng nỗi đau và hy vọng, cùng với những khát vọng không thể níu kéo được.
Trên chính đỉnh núi mà họ từng san bằng, họ nhìn nhau một cách đầy ý nghĩa, khẽ gật đầu chấp nhận số phận mình đã chọn. Mọi thứ dần im lì, chỉ còn là tiếng thở dốc của họ và bức tranh của sự đấu tranh không hồi kết. Chiếc áo hoa sen trắng bay phập phồng giữa không gian, đánh dấu một kết thúc không ai thể lường được.