Trong màn đấu tay đôi ồn ào giữa Thiếu Lâm Tướng Quân và Ám Hạ Xà, cú đấm mạnh mẽ của Tướng Quân đã khiến Ám Hạ Xà bật lên khỏi mặt đất, tung ra một vụ nổ lớn ánh sáng. Đám mây đen phủ kín trời, gió lạnh lẽo thổi qua như tiếng thở của Thiên Ma, gợi nhớ đến sự hỗn loạn và tuyệt vọng. Ám Hạ Xà, với đôi mắt đỏ bạo, tóc đen như cánh cửa ngục, đang âm thầm tự mình gẩn với một sức mạnh từ thế kỷ mười hai.
Thiếu Lâm Tướng Quân hiểu rằng đây không phải là một trận chiến bình thường. Anh nhìn vào đôi mắt của Ám Hạ Xà, những đường nét tối tăm chứa đựng bi kịch và khát khao trả thù. Trong khoảnh khắc im lặng, cả hai đều cảm thấy sự chết chóc và sâu thẳm nơi nhau. Sự căng thẳng leo thang, không khí dày đặc với tia sáng cuối cùng của hy vọng và hoà bình.
"Mỗi vụ đánh của chúng ta, đều ẩn chứa một ký ức đau lòng," Ám Hạ Xà thì thầm, giọng khàn khàn như tiếng kẻ chết. Tướng Quân nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ bừng của đối thủ, không hề run sợ.
"Hãy để quá khứ phía sau, chúng ta không thể sống mãi trong bóng tối của nó," Tướng Quân đáp, giọng điệu vững chãi như bức tường thép. Họ cùng nhau hét lên, đội đen và đội trắng tranh giành sự trọn vẹn. Tình tiết bất ngờ đã bắt đầu mở ra, tiếng gọi của hầm ngục hướng dẫn cấp địa ngục đang hồi sinh, chờ đón họ ở phần tiếp theo của cuộc phiêu lưu này.