Trong màn đêm đen như mực, ánh trăng nhấp nhô đầy u ám trên bầu trời. Gió lạnh thổi qua đồng cỏ hoang, kêu rền như tiếng mãnh thú đang cười khẩy. Tại một ngọn đồi đất cằn cỗi, một hồi chiến lễ đang diễn ra. Bốn ngọn đuốc lửa rực cháy sáng rực, ánh lửa phản chiếu trên khuôn mặt trắng bệch của bậc thầy võ lâm - Hàn Băng.
Không gian trở nên tĩnh lặng, chỉ có rì rào tiếng gió và bước chân nhẹ nhàng trên cỏ hoang. Hàn Băng, với ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm, nhìn chằm chằm vào bóng đen bí ẩn ẩn hiện từ đêm tối. "Hai chúng ta gặp lại sau mười năm," Hàn Băng nói, giọng nói lạnh lùng như cơn gió băng bủa quanh.
Bóng đen nắm chặt thanh kiếm, bước nhanh về phía Hàn Băng. Một cuộc đối đầu cam go đang diễn ra, không khí đầy áp lực âm u. Khi hai khẩu kiếm va chạm, âm thanh lầm lạc vang lên, kéo theo những bông lửa xanh lờ mờ bao quanh.
Hàn Băng vung kiếm một cú đánh mạnh mẽ, đôi máu chảy dài trên khuôn mặt đối thủ. Bóng đen vô tình cười, giọng cười lẽo như tiếng định mệnh. "Có lẽ lần này, ta không thể thoát khỏi số mệnh được rồi, Hàn Băng."
Dòng lệ tuôn rơi trên gương mặt cứng rắn của Hàn Băng, nước mắt cay nghiệt như muối lửa. Bí ẩn từ quá khứ, sự thật vô cùng đau lòng, và mối thù không thể phai mờ - tất cả sẽ được hé lộ trong cái đêm định mệnh này.