Dưới ánh trăng bạt ngàn, trên đỉnh núi Tuyết Long Vân, hai nhân vật đối đầu nhau: Thiên Lôi Tử, người được mệnh danh là chiến thần bất bại, và Hồng Ngọc Kiếm, kiếm sĩ tinh nhuệ với tâm hồn chết chóc.
Trận chiến giữa hai danh tướng bắt đầu, tiếng vũ điệu của lưỡi kiếm va chạm vang trời, làn khói lửa từ những đòn đánh quyết liệt lấn át không gian. Nước mắt Hồng Ngọc Kiếm đỏ bừng, bộ mặt lạnh lùng của Thiên Lôi Tử luôn giữ vẻ trầm tĩnh như không hề bị rung động.
Trái tim người xem lỡ nhịp khi thấy phong thái của Hồng Ngọc Kiếm chứa đựng gì đó khác biệt, ánh mắt khắc khoải nhưng quyết liệt. Trong nháy mắt, một cơn gió mạnh từ Thiên Lôi Tử thổi ngược, cắt lìa đôi tay của Hồng Ngọc Kiếm. Đôi mắt của hắn lóe lên tia sáng cuồng nộ, đôi chân tập tục di chuyển về phía đối thủ.
"Ngươi... sẽ không chết ở đây!" Hồng Ngọc Kiếm nói với giọng thở hổn hển, từng đường thương ngâm xanh máu. Lời cuối cùng bị gió cuốn đi trong tiếng thét của tuyết lựu. Thiên Lôi Tử khẽ cười, giọng đàn bất lực truyền đến tai hắn. Để rồi, ngọn lửa tâm hồn bùng cháy, câu truyện về cuộc đụng độ đầy oan trái và lòng thù hận hồi sinh...