Trên con đường vắng vẻ, ánh đèn lồng lộng lung linh như muốn kéo theo những ước mơ lên bầu trời, hai học sinh trung học đột ngột va vào nhau. Một cô gái tóc xanh dương, áo len màu trắng hoa văn bước chậm với ánh mắt lạnh lùng, trong khi chàng trai tóc vàng, áo sơ mi caro rực rỡ cất giọng cao: "Xin lỗi, tôi không để ý, có chuyện gì vậy?"
Cô gái nheo mắt nhìn chàng trai, từ từ nói: "Tôi sẽ không bao giờ bỏ qua hành động phiền phức của cậu đâu." Điều này khiến chàng trai hoang mang: "Làm ơn, em hãy tin tôi, anh không có ý đó!"
Nhưng trái tim cô gái lại không dễ dàng dung thứ. Trong mơ ước của cô, không có chỗ cho kẻ phá hoại, dù có thế nào đi chăng nữa. Chàng trai vội vàng nắm lấy tay cô, lưng chừng nghi ngờ: "Em không hiểu, anh thật sự xin lỗi."
Nhưng từ cử chỉ nhỏ nhặt kia, ánh mắt cô dần chuyển sang màu đỏ bừng bừng. "Anh nghĩ em sẽ dễ dàng tin điều đó à?" Câu hỏi không trả lời, chỉ là sự im lặng kinh hoàng.
Và từ sự im lặng cô, một trận cơn bão tư duy bắt đầu quét qua. Đã đến lúc bí ẩn từ quá khứ của họ dần hé lộ, khiến cả hai phải đối mặt với sự thật khó tin. Tiếng nói trong đêm tĩnh lặng bỗng trở nên vụng về, và một mối quan hệ bắt đầu ập đến như một cơn lốc thổi ngang qua.