Trong màn đêm u tối, ánh trăng lạnh lùng soi sáng khung cảnh hiu quạnh của Hồng Lôi Sơn. Phó Hồng Tuyết, cô nương mặt nạ với đao sắc bén, đứng giữa trận gió lạnh tựa như một bông tuyết đỏ nhuộm cả cõi lòng đất. Dưới vực sâu, giọt máu huyết tinh thấm sâu vào đá lạnh, thanh âm ngạo nghễ vang lên: "Bản danh xưng Thiên Nhai Minh Nguyệt Đao, ai dám chọc giận, hãy hồi âm bằng đôi đao của mình!"
Vào lúc này, một người đàn ông bí ẩn bước ra từ bóng tối, khuôn mặt tại vừa quen vừa xa lạ. "Hồng Tuyết, người đã bị kẻ phản bội lừa dối. Đừng đánh mất lòng tin, hãy tin vào ta," hắn thì thầm.
Nhưng cô gái không chịu nghe, vẻ mặt lạnh lùng như tảng băng. "Ta chỉ tin vào đao, và đao nói rằng..."
Tình tiết đột ngột cháy lên, xung đột, tâm lý, và bí ẩn xen lẫn. Dẫn dắt người đọc vào thế giới huyền bí, với màn hình manhua sáng lên mỗi trang, lấy đi hơi thở của người hâm mộ, làm người ta mong chờ cuộc phiêu lưu tiếp theo.