Trong căn biệt thự sang trọng, bàn tay run rẩy của Cecilia đặt chậu hoa thật nhẹ nhàng xuống trên bàn. Ánh nến lung linh tỏa sáng khắp căn phòng, làm bừng lên nét đẹp kiêu kỳ của vật dụng cổ điển.
"Làm sao em có thể tin được anh?" Cecilia lặng lẽ nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt. "Tất cả đều là màn kịch, đúng không?"
Dean, với đôi mắt sáng bừng ánh lửa, cười mỉa mai. "Vâng, em đúng. Tất cả chỉ là một trò chơi mà thôi. Anh đã giả tạo với em từ lúc bắt đầu."
Cecilia không kìm được nổi cơn tức giận. "Vậy tại sao anh lại chơi với tình cảm của em? Tại sao?"
Dean nhếch môi, bắt đầu bộc lộ bản chất thật của mình. "Vì tiền, Cecilia. Tất cả là vì tiền. Em chỉ là một con rối trong tay anh."
Những lời này như mũi nhọn đâm thẳng vào lòng Cecilia. Vẻ đẹp hào nhoáng của căn phòng dường như trở nên u ám hơn bao giờ hết. Nhưng giữa những giọt nước mắt, cô nàng đã quyết định đứng dậy, bước ra khỏi bóng tối mà Dean tạo ra để tìm đến ánh sáng.