Trong màn đêm u tối, ánh đèn lờ lững soi sáng cán phố, tạo bóng dáng u ám cho căn biệt thự lớn. Trong bếp, tiếng rên rỉ đầy khát khao vang lên như làn sóng chết chóc, khiến không gian trở nên xao lãng và ám ảnh.
Trong chiếc ghế cao, Tiểu Sư Đệ Mạn Đường nằm ngửa, cảm giác môi ẩm ướt khắp cơ thể nhưng linh hồn anh vẫn chưa lấp lửng. Hắn biết mình đang đấu tranh với sự đe dọa từ Đại Sư Đệ Dạ Vô Ảnh, kẻ đã trở mình trước sự thù ghét và ghen tức.
"Đừng...làm gì...cậu..." Mạn Đường kêu cắt giữa những tiếng thở hổn hển, ánh mắt yếu đuối nhưng vẫn đầy kiên định. Dạ Vô Ảnh không nói gì, chỉ cười khẩy và đem ngón tay vuốt nhẹ trên thân thể trần trụi của Mạn Đường, biến mỗi chạm vào một nỗi sợ hãi không tên.
Nhưng bất ngờ, từ những vết cắn vô hình, Mạn Đường dần thấu hiểu được bí mật của Dạ Vô Ảnh, một thân phận kín tiếng và một quá khứ gian nan. Điều đó giúp anh nắm bắt cơ hội và từ một vị thế dễ bị kích động, Mạn Đường trở thành kẻ thống trị, dựng lên toà lâu đài của sự chết chóc và trả thù một cách lãng quên.
Cuộc đối đầu giữa hai linh hồn đen tối, giữa thù hằn và tình yêu, giữa sức mạnh vô hạn và màn đêm kinh hoàng, đã bắt đầu...